Đi khách sạn làm tình với em nhân viên cấp dưới sau giờ tan làm

Anh nói xóa clip rồi mà, sao còn đe dọa tôi?”
Nam tiến sát, rút từ túi áo một tấm ảnh, giơ lên trước mặt cô – cảnh nhà hàng Ngọc Lan, tay hắn luồn dưới bàn, mép quần short Thư ướt át, ánh mắt cô đờ đẫn trong khoái lạc không mong muốn. Mình điên rồi sao?” Hình ảnh Thư nằm trên bàn khám, quần lót tụt xuống, lồn ướt át dưới tay Nam hiện lên, và cặc anh bất giác cứng lại trong quần, “Không được, anh phải bảo vệ em,” nhưng cảm giác kích thích lạ lùng ấy không tan đi. Thư lùi lại, đôi chân run đến mức suýt ngã, ” Anh muốn tôi làm gì?” Nam bước tới, gần đến mức cô ngửi thấy mùi thuốc lá thoảng từ áo hắn, “Em biết mà, một lần với anh, anh xóa hết, Hay em muốn Hoàng biết em sướng với anh thế nào.” Thư run, lồn cô lại rỉ nước khi nhớ đến phòng khám, “Không, mình không làm, mình không muốn,” nhưng giọng cô lạc đi, “Tôi không làm, anh đừng mơ.”
Từ bóng tối, Hoàng lao ra như cơn gió, nắm tay siết chặt đấm thẳng vào mặt Nam, “Rầm,” tiếng xương va chạm vang lên giữa không gian tĩnh lặng. Cô cắn môi, tay siết chặt gối, tự nhủ: “Hắn không còn gì uy hiếp mình nữa, anh đã bảo vệ mình rồi,” nhưng ký ức về căn phòng khám lạnh lẽo lại ùa về không kiểm soát. Công viên nhỏ gần nhà chìm trong không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng lá khô xào xạc dưới từng cơn gió lạnh thổi qua hàng cây bàng già cỗi. Tiếng tích tắc đều đặn từ chiếc đồng hồ treo tường cũ kỹ vang lên, hòa quyện với tiếng